DƯỚI ĐÂY LÀ CÂU CHUYỆN CỦA MỘT BẠN NAM Ở HUYỆN TĨNH GIA TỈNH THANH HÓA VỚI MONG MUỐN CÁC NHÀ HẢO TÂM GIÚP ĐỠ BÀ CỤ
Hình ảnh Bà cụ
Tôi xin trích dẫn nguyên văn như sau:
"Khẩn cấp !!!!!!
Xin hãy share thật nhiều để các bạn huyện Tĩnh Gia,Thanh Hóa có thể giúp mình tìm đến nhà bà và chụp ảnh thực tế để các nhà hảo tâm từ khắp nơi có thể tin tưởng ủng hộ cho bà nhé các bạn !
....
Hnay ngày 21/12/2015
9h sáng mình đang ngồi ăn sáng thì thấy bà đi qua xin tiền và nói rất bé,lúc này thực sự chỉ nghĩ rằng bà ngoại mình còn yếu hơn bà rất nhiều và ko định cho.nhưng rồi nghĩ còn 6k lẻ trong ví nên vẫn cho bà.đến lúc nghe bà cám ơn và rớt nước mắt thì mình bắt đầu để ý kỹ hơn.
Lúc này bắt đầu thấy bà thực sự yếu rồi,bà quay đi với tốc độ rất chậm và chỉ bước rón rén từng bước một được thôi.bắt đầu mình có chút động lòng tuy rằng vẫn ko muốn tham gia gì thêm nữa vì đã 3 năm liên tục mình hoạt động từ thiện độc lập rất nhiều thì cuối năm lại dính phốt mất tiền,mất công,mất sức và mất đủ thứ khác nữa nên thực sự là ko muốn làm ng tốt nữa rồi í.
Quay lại vde chính.mình bắt đầu hỏi thăm về 1 vài vde liên quan đến hoàn cảnh của bà xem sao thì bà kể với đại ý nội dung như sau ạ ( vì quá yếu nên bà nói bé lắm mà đường thì rất ồn nên e ko nghe kỹ và nghe đủ đc ạ):
Bà là bà thợn,hoàn cảnh quá nghèo khổ rồi chú ạ,nhà chả có gì ăn,có mỗi đứa con gái,đi lấy chồng rồi,thương mẹ mua được cái bánh đúc 2 hào ( 2 nghìn ) cho mẹ thì phải giấu mẹ chồng không về lại bị đánh chửi không thương tiếc rồi bị nhốt lại.
Tôi thương nó lắm nhưng chẳng làm được gì cả vì tôi với ông cũng khổ quá rồi.ông thì mù(hắc do đi lính thời chiến tranh thì phải)ngày ngày may mắn được bà con làng xóm người ta thương tình cho ăn thì cũng có cái no trog bụng.tôi già yếu rồi chẳng làm được gì,chỉ đi xin ăn rồi người ta cho được vài hào mà ăn thôi chú ạ.
Tôi khổ lắm chú ơi ( bà vừa khóc nấc và vừa nói câu này liên tục mà ko thể dừng lại cho đến khi mình phải ép bà ăn cho xong cái bánh bao lúc nãy được a chủ quán cho) :(((
Lúc này mình bắt đầu nói để bà yên tâm rằng mình sẽ kêu gọi các nhà hảo tâm để giúp đỡ ông bà những ngày còn lại cuối cùng của đời người để bà vừa ăn vừa có thể nghe đc nội dung hỗ trợ.
Ăn xong mình tiếp tục hỏi thì bà kể tiếp :
Nhà tôi xa lắm chú ạ,tôi không nhớ cụ thể nhà đâu,chỉ nhớ được tôi ở gần cầu dừa ( mình đoán trong bán kính 1-200m thôi ),cầu dừa ở Tĩnh Gia,Thanh Hóa.mỗi lần muốn về nhà là tôi chỉ biết hỏi người ta đường về cầu dừa,tĩnh gia thanh hóa,về đến nơi thì hỏi nhà bà thợn,con bà định,bà thợn có chồng bị mù.
Hic,các bạn phải thấy cái tốc độ đi của bà mới có thể cảm nhận và tưởng tượng đc bà đã đi bao lâu mới đến được đất thành phố Thanh Hóa này. :((((
Từ chỗ bà đến thành phố là ~50km,tốc độ của bà đi liên tục trong 5 phút mới được khoảng 30m với cái lưng lom khom nhìn đến khổ.hic :(((
Giờ tôi bắt đầu đi về nhà để còn có tiền cho ông ăn nữa rồi tôi lại đi chú ạ,chứ ở nhà thì lấy đâu ra tiền góp gạo cho người ta hả chú.
Thôi tôi xin phép chú tôi đi,tôi cám ơn chú nhiều lắm chú ạ,đời tôi không bao giờ quên ơn chú đâu chú ạ( câu này nhắc lại cũng nhiều ko kể xuể.hic )
Lúc này vì vội đi việc quan trọng nên mình ko thể làm gì thêm đc cho bà.chỉ viết cho bà tờ giấy có số điện thoại và nội dung để lỡ khi bà lạc đường, thì người ta có thể liên lạc với mình qua thông tin trên đó.
Bài viết này một lần nữa xin các bạn hãy share thật nhiều,thật thật nhiều để các bạn tĩnh gia có thể giúp mình nhanh chóng tìm được nhà bà và chụp ảnh thực tế về hoàn cảnh của bà.
Vì giờ mình cũng đã mất liên lạc với bà nên mọi thông tin có liên quan đến bà xin lh với mình qua sdt 01639562527,nam - 25t
Số nhà 189a trần hưng đạo,nam ngạn,tp thanh hóa
Hoặc 06/04 hồng nguyên,trường thi,tp thanh hóa
Lưu ý : nếu các bạn ko có thông tin gì cực kỳ quan trọng có liên quan đến bà thì xin đừng gọi mà hãy nt cho mình thôi nhé.năm ngoái cũng 1 lần ca mổ tim của bé gia bảo cũng làm điện thoại mình liên tục rung cho đến khi hết pin và đến nốĩ mình phải chặn hết tất cả sdt lạ rồi nên mong các bạn hiểu cho mình.
Cám ơn tất cả các bạn đã đọc bài !"Truy cập trang Facebook của cậu ấy tại đây
Thay lời tác giả:"Nhiễu điều phủ lấy giá gương. Người trong một nước phải thương nhau cùng."
Tục ngữ Việt Nam
No comments:
Post a Comment